Mao Cận Bình - Tập Trạch Đông - Dân Làm Báo

Mao Cận Bình - Tập Trạch Đông

Trần Thị Hải Ý (Danlambao) - "Tàu cộng bá quyền xâm lược dẫu hùng mạnh, hung hãn cỡ nào cũng chỉ là cái ghẻ ngoài da, Việt cộng mới là cục bướu trong ruột, vi rút trong gan! Một con người, một đất nước có bướu và vi rút ẩn núp trong bụng mà vẫn khỏe mạnh thì chỉ có thể là tiếu lâm đỏ. Vậy, để có 1 thân thể, một quốc gia khỏe mạnh bình thường hầu tự tại vui sống, vươn lên thì ai cũng biết nên-cần-và-phải làm gì."

*

Sau khi Tập Hán đế quay tàu trở về Tàu từ chuyến Mỹ du hoành tráng (22/9-28/9/2015), với "kết quả không như kỳ vọng", HY em tự cho phép bốc tửng 1 quẻ: chóng chầy Tàu cộng cũng tung tàu ô, tàu phù, tàu bay, tàu bò, tàu lặn tràn sang Đất nước Hồ Chí Minh, cứ tạm gọi đại quẻ này là "bài học thứ 2". Ngày giờ nào Tàu cộng sẽ tấn công? – Xin lỗi, thiên cơ bất khả lậu! Vả lại, ở ta xưa nay, mọi việc nhỏ to đã có đảng lo mà!

Mao Cận Bình / Tập Trạch Đông: Vua không được nói đùa.

Trước khi Quy Mã, Tập Hán đế có cuộc phỏng vấn dành cho tờ Washington Post (22/9/2015), trong đó có đoạn tuyên bố thẳng thừng: “Quần đảo Nam Sa (Trường Sa) là lãnh thổ Trung Quốc từ thời cổ đại đến nay, chúng tôi có đầy đủ chứng cứ lịch sử và pháp lý để chứng minh điều đó. Việc Trung Quốc tiến hành các hoạt động xây dựng và lắp đặt thiết bị trên một số thực thể ở Nam Sa (Trường Sa) không ảnh hưởng, cũng không nhằm vào bất kỳ quốc gia nào, không nên chú ý thái quá đến chuyện này”. “Trung Quốc xây dựng đảo nhân tạo chủ yếu là để cải thiện đời sống sinh hoạt của nhân viên đồn trú ở đó, đồng thời cung cấp các dịch vụ sản phẩm công cộng cho cộng đồng quốc tế, có ích cho việc bảo vệ duy trì tự do và an toàn hàng hải ở Biển Đông”.

Sau đó, trả lời tờ The Wall Street Journal (22/9/2015), Tập Hán đế vẫn nghiêm lạnh cho rằng "Trường Sa (mà Trung Quốc gọi là Nam Sa), là lãnh thổ của Trung Quốc từ thời xa xưa."

Ngày 25/9/2015, trong cuộc họp báo ở vườn Hồng - Tòa Bạch Ốc, Tập Hán đế tiếp tục dõng dạc, dứt khoát như nhất: “Các quần đảo ở Nam Hải là lãnh thổ của Trung quốc từ cổ đại”. 

Ấy bởi "vua không nói đùa", vậy là đã quá rõ: mục tiêu tiên quyết của thiên triều China là chiếm Biển Đông (bao gồm Hoàng Sa, Trường Sa), nhưng Tập Hán đế lại khéo xoa ngay rằng China cam đoan thi hành chính sách hòa bình, không bá quyền, không bắt nạt các nước nhỏ, không gây mất an ninh và tự do hàng hải: “China không muốn có xung đột, đối đầu với Mỹ và mong muốn hợp tác vì ích lợi chung”. 

Ngày 28/9/2015, trong bài phát biểu tại Hội Á châu tại New York, Trương Tấn vương của đảng quốc Việt xã, vẫn theo quy tắc lưu cửu, "đáp trả kiệt liệt" tuyên bố của Tập Hán đế: “Người Trung Quốc, trong những lần gặp gỡ Việt Nam, cũng thường nói rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc, không gì tranh cãi. Thì người Việt Nam chúng tôi cũng nói lại rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của tổ tiên Việt Nam, không gì tranh cãi. Chắc các câu này các bạn đã nghe suốt". Trương Tấn vương nói thêm: "Vấn đề đặt ra là chúng tôi mong muốn rằng mọi tranh chấp phải được giải quyết bằng luật pháp quốc tế và con đường duy nhất dẫn đến chỗ đó thôi, chứ không thể nói mãi như thế này được. Một anh đứng ở bên đây sông thì nói là của tôi, và một anh đứng ở bên kia sông thì nói là của anh. Như tôi đã nói với các bạn vừa nãy, trong lúc quá độ, hai bên đều thống nhất 6 nguyên tắc cơ bản để chỉ đạo các vấn đề trên biển”.

Đã đành, Việt Nam "chúng tôi mong muốn rằng mọi tranh chấp phải được giải quyết bằng luật pháp quốc tế", nhưng do kẹt uẩn khúc gì ghê gớm mà đến giờ phút này, Việt Nam xã nghĩa không dám theo gương Philippines đưa Trung Quốc ra tòa án quốc tế? Bởi chưa hiểu nên HY em mới ngu ngơ hỏi thế, chứ chẳng có ám ý gì.

*

A-. Hồi tưởng gần 1: Cuối tháng 1, đầu tháng 2 năm 1979, Đặng Tiểu Bình Mỹ du, cũng 7 ngày (29/1-04/2/1979, thời TT Jimmy Carter), mặt ngoài là nhằm bình thường hóa quan hệ Mỹ-Trung, hầu cụ thể đẩy mạnh cái gọi là Tứ Hiện đại hóa ( 四现代化 / Four Modernizations), mặt trong là mật nghị, mặc cả trên "số phận" VN xhcn… Đúng 2 tuần sau (ngày 17/2/1979), Đặng bất ngờ xua quân tràn qua tàn phá 6 tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam, nhỏ người nhưng lớn họng gọi cuộc xâm lược bỉ ổi giữa anh-em-xhcn này là "phản kích để tự vệ", "dạy cho VN một bài học". Sau khi "đi đến đâu là tàn sát dân thường, kể cả phụ nữ, trẻ sơ sinh, người già, phá hủy triệt để các bản làng, chùa chiền, nhà thờ, trường học, vườn trẻ, bệnh viện, nông trường, lâm trường, v.v…" (Sự thật về quan hệ…, trang 91), Tàu cộng rút quân về ngày 16/3/1979, để lại hậu quả ra sao cho đến ngày nay, ai ai cũng biết, cũng nhớ, ngoại trừ đảng cs VN lại muốn quên!

Một loạt tài liệu bài Tàu được đảng chúng chính thức xuất bản và phát hành, đơn cử: 

1 -. Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua – Nxb Sự Thật, HN 10/1979 (1)
http://www.mediafire.com/download/brxjbt2t60xc6d6/SuThatQuanHeVN-TQ.rar

2-. Vấn đề biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc – Nxb Sự Thật, HN 1979 (2)
http://www.mediafire.com/view/wsxbbrke5rjupl7/VanDeBienGioiVietTrung.pdf

3-. Phê phán chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nước lớn của giới cầm quyền phản động Bắc Kinh – Nxb Khoa học Xã hội, HN 1979 (3)
http://www.mediafire.com/download/85ud4ykhkg73m3u/PhePhan_BQBK_OK.rar

4-. Chủ nghĩa Mao không có Mao – Nxb Thông tin lý luận, HN 1982 (4)
http://www.mediafire.com/download/tthetwbzobw13ie/ChuNghiaMao.rar

* Bản Hiến pháp 1959 (VNDCCH) được sửa đổi thành bản Hiến pháp 1980 (CH xhcnVN), hiến định Trung cộng là "bọn bá quyền xâm lược". Ngay trong Lời nói đầu, có đoạn, nguyên văn: [Vừa trải qua ba mươi năm chiến tranh giải phóng, đồng bào ta thiết tha mong muốn có hòa bình để xây dựng Tổ quốc, nhưng lại phải đương đầu với bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược cùng bè lũ tay sai của chúng ở Cam-pu-chia. Phát huy truyền thống vẻ vang của dân tộc, quân và dân ta đã giành được thắng lợi oanh liệt trong hai cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc chống bọn phản động Cam-pu-chia ở biên giới Tây Nam và chống bọn bá quyền Trung Quốc ở biên giới phía Bắc, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của mình.] 

Điều 38 ghi: "Chủ nghĩa Mác - Lênin là hệ tư tưởng chỉ đạo sự phát triển của xã hội Việt Nam" (không có cái gọi là Tư tưởng Hồ Chí Minh).(5)

B-. Hồi tưởng gần 2: Dĩ nhiên chúng ta không quên cuộc chiến Việt cộng-Miên cộng ở phía Tây Nam nước ta cùng thời điểm đầu năm 1979, mà đằng sau cánh gà Khmer đỏ cũng là Tàu cộng, chứ còn ai trồng khoai đất này! Giúp nhân dân xứ Chùa Tháp dải phóng xong đại nạn Polpot, VN xhcn ta tự nguyện trụ lại bên đó giữ an ninh và ổn định đúng 10 năm, mới rút về quân về; không hiểu do vô tình hay cố ý, nhằm ngay thời điểm thành trì xhcn Liên Xô vĩ đại sụp đổ năm 1989, kéo theo sự tan rả toàn khối Đông Âu năm 1990. Mật nghị Thành Đô tại Tứ Xuyên (Trung Quốc) ra đời đầu tháng 9 năm 1990! Số phận chữ S đã được thoả hiệp như sau:

Giai đoạn I: Ngày 15-07-2020: Quốc gia tự trị.

Giai đoạn II: Ngày 05-07-2040: Quốc gia thuộc trị.

Giai đoạn III: Ngày 05-07-2060: Tỉnh lỵ Âu Lạc.

Tỉnh trưởng vẫn là người Việt, đặt dưới quyền lãnh đạo của Tổng Đốc Quảng Châu.]


* Hồi tưởng ngoài lề: Nội chiến Mao-Tưởng kết thúc năm 1949, Mao thắng, lập nên nước CHND Trung Hoa (01/10/1949). Trung cộng tiến hành xâm lăng và chiếm đóng Tây Tạng dưới danh nghĩa "giải phóng hòa bình" vào năm 1950 và dàn xếp “Thỏa ước 17 điểm” (hay Thập thất điều hiệp nghị/Seventeen Point Agreement) với chính phủ của Đạt-lai Lạt-ma thứ 14 Tenzin Gyatso mới đăng quang (17/11/1950), khẳng định Tây Tạng thuộc chủ quyền của Trung cộng, Trung cộng “phải giúp” Tây Tạng tái hội nhập vào “mẫu quốc quang vinh”, song trao cho Tây Tạng quyền tự trị khu vực. Từ năm 1959, trên hành trình vong quốc, Đạt-lai Lạt-ma thứ 14 lập chính phủ Tây Tạng lưu vong từ Ấn Độ, bác bỏ hoàn toàn “bản thỏa ước” giả cầy này, tiếp tục kháng Tàu cộng cho đến ngày nay (10/2015).(6)

C-. Hồi tưởng gần 3: Bản Hiến pháp 1990 lại được sửa đổi thành bản Hiến pháp 1992: Câu rằng "Bọn bá quyền Trung Quốc xâm lược" biến mất. 

Nhưng bù lại, cái gọi là Tư tưởng Hồ Chí Minh đột nhiên xuất hiện cũng vào năm 1992, qua bài báo của tác giả Song Thành trong Tạp chí Cộng Sản số 435 (03/1992): "Để tư tưởng Hồ Chí Minh trở thành kim chỉ nam cho hành động". (7)

D-. Hồi tưởng xa 1: [Tháng 8 năm 1965, Mao Trạch Đông phán truyền: [“Chúng ta phải giành cho được Đông Nam Châu Á, bao gồm cả Miền Nam Việt Nam (*), Thái Lan, Miến Điện, Malaysia và Singapore… Một vùng như Đông Nam Châu Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản… xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy… Sau khi giành được Đông Nam Châu Á, chúng ta có thể tăng cường được sức mạnh của chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh đương đầu với khối Liên Xô-Đông Âu, gió Đông sẽ thổi bạt gió Tây…”]. (Trích nguyên văn trang 19, tài liệu Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua * NXB Sự Thật, Hà Nội tháng 10 năm 1979)(8)

(*) Lưu ý: Miền Nam Việt Nam = VNCH, nghĩa là ngay sau Hiệp định Genève 20/07/1954, Tàu cộng đã coi Miền Bắc Việt Nam = VNDCCH là ‘bang/tỉnh’ của họ, do đó mà họ đã trường kỳ viện trợ toàn tập cho cs Bắc Việt đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng. Chiến lược của Tàu cộng trong âm mưu biến chữ S của chúng ta thành cái đuôi sam, (có thể) sẽ thành hiện thực vào năm 2020! Và mong rằng quẻ này chỉ là sự đoán mò!

E-. Hồi tưởng xa 2: Thuở sinh thời, Cố vấn Ngô Đình Nhu đã từng cảnh báo: 

[Các nhà lãnh đạo miền Bắc, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Cộng, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, nếu có hiệu quả, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà lại còn đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc.

Sở dĩ, tới ngày nay, sự thống trị của Trung Cộng đối với Việt Nam chưa thành hình, là vì hoàn cảnh chính trị thế giới chưa cho phép, và sự tồn tại của miền Nam dưới ảnh hưởng của Tây phương là một trở lực vừa chính trị vừa quân sự cho sự thống trị đó. Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian.] (Trích tài liệu Chính đề Việt Nam).

F-. Hồi tưởng xa 3: [Chỉ thị từ Quân ủy Trung ương đcs China từ năm 1973 tức là của Mao Hán đế: "…Nước ta và nhân dân Việt Nam có mối thù dân tộc hàng ngàn năm nay. Chúng ta không được coi họ là đồng chí chân chính của mình, đem tất cả vốn liếng của ta trao cho họ. Ngược lại chúng ta phải tìm mọi cách để cho nước họ không mạnh, không yếu mới có thể buộc họ trong tình trạng hiện nay… Về bề ngoài chúng ta đối xử với họ như đồng chí của mình, nhưng trên tinh thần ta phải chuẩn bị họ trở thành kẻ thù của chúng ta." (Sự thật về quan hệ VN-TQ trong 30 năm qua - Nxb Sự Thật, Hà Nội 1979, trang 76). (9)

*

Đất nước Việt Nam là của tất cả người Việt Nam, của những ai còn tự nhận mình là con dân của hai chữ Việt Nam, bất luận giàu nghèo, bất luận chính kiến, bất luận tín ngưỡng, bất luận ở đâu, đang mang quốc tịch nào... Chỉ có đồ Hồ đồ mới đồng nhất đảng cai trị của chúng với Tổ quốc. Chỉ có phường "tâm thần & khốn nạn" mới nhơn nhơn dựa vào một dúm người của chúng để nhân danh bốn chữ Đại thể Nhân dân. Bá ngọ truyền đời kẻ nào đã trân tráo gọi giang sơn Việt Nam được gầy dựng từ mấy ngàn năm qua là Đất nước Hẹ Chí Minh!

Đã là con dân nước Việt, ở trong cũng như ở ngoài nước, đều cần và phải khắc cốt ghi tâm chủ trương nhất quán đấu tranh giai cấp bằng bạo lực của chuyên chính vô sản: "quyền lực nằm trên đầu súng" (Mao), cũng như phương châm hành động bất di bất dịch của cộng sản xưa nay là "mục đích biện minh cho phương tiện", hiểu nôm na là bất chấp thủ đoạn (dẫu là ti tiện) miễn đạt được mục đích (dẫu ti tiểu và nhất thời)! 


Hồi mới được phục hồi chức vụ lần thứ 3 rồi nắm toàn quyền tại đại lục China, Đặng Tiểu Bình từng khẳng định:

不管黑猫白猫,捉到老鼠就是好猫 = Bất quản hắc miêu bạch miêu, hội tróc lão thử tựu thị hảo miêu => Tạm dịch: Chẳng nề mèo đen hay mèo trắng, miễn bắt được chuột tức là mèo giỏi).

Thế cho nên, khi nghe cộng sản nói tới "hoà giải hoà hợp", "quên đi quá khứ, hướng tới tương lai"… nọ kia, thậm chí "hoà bình thế giới", thì phải hiểu "Họ" đang ở thế yếu, đang có vấn đề, nghĩa là chưa đủ khả năng nuốt chửng "đối phương".

Nguyên cớ nào Tàu cộng nhất quyết phải dùng mọi thủ đoạn hầu chiếm trọn chữ S?

- Ngoài phương diện tài nguyên trù phú từ đất, rừng, sông, biển ra, còn mặt địa chính trị cực kỳ quan trọng: Tháng 9 năm 1963, Thủ tướng Tàu cộng Chu Ân Lai đã nói: “Nước chúng tôi thì lớn nhưng không có đường ra, cho nên rất mong đảng Lao động Việt Nam (đcs VN) mở cho một con đường mới xuống Đông Nam Châu Á”. (Sự thật về quan hệ Việt Nam-Trung Quốc trong 30 năm qua - Nxb Sự Thật, 10/1979, trang 21). (10)

*

Chúng đòi cai trị "muôn năm" 54 dân tộc trên chữ S, trong khi chính chúng đã và đang làm tay sai, nội gián, nô lệ, bán biển đảo, nhượng đất đai trọng yếu cho kẻ thù truyền kiếp phương Bắc. Đối với kẻ thù phương Bắc chúng nhũn như con Chi Chi, chúng sợ kẻ thù đến nỗi không dám nêu đích danh kẻ thù đó là Tàu Khựa, mà rúm ró gọi trại ra là Kẻ Lạ; biển đảo Hoàng Sa và 1 phần Trường Sa của ta bị Tàu khựa cưỡng chiếm, chúng tráo trở gọi là "thềm lục địa phía Nam"; còn đối với dân ta (đồng bào với chúng và đóng thuế nuôi chúng), khi không vừa ý, chúng Ác hơn Beo đói. 


14/9/2014: Trung tướng Phạm Xuân Hùng – UVTƯ đảng, Phó Tổng tham mưu trưởng thắp hương tưởng niệm các liệt sĩ đã hy sinh trong trận hải chiến Gạc Ma,14/3/1988. (11)


20/5/2015: Nghẹn ngào "trên thềm lục địa phía Nam".(12)

Chúng tiếp tục lải nhải những điều chính chúng không tin, nhưng bắt dân ta phải tin những điều chúng lải nhải! 

Chúng ép buộc dân ta học tập và làm theo cái gọi là tư tưởng cũng như tấm gương giả cầy của phường đạo văn, đạo danh, đạo dụ, vong ân bạc nghĩa, bất nhân thất đức, táng tận lương tâm và đạo đức giả. Khi lý cạn ý cùn trong tranh luận, chúng lái gió chửi thế lực thù địt phản động ở trong và ngoài nước là ‘ôm chân đế quốc Mỹ kiếm bơ thừa, sữa cặn’ mà chúng Hồ đồ "không biết rằng hơn một thế kỷ trước chính bác của chúng đã ôm chân đế quốc Mỹ kiếm bơ thừa, sữa cặn ở New York, ở Boston..." (13). 

Ủa, chẳng phải Hồ Chí Minh là nhà tư tưởng, là thánh hay sao? 

- Xin thưa: Tin lời đảng dạy và đừng xí xọn thắc mắc truy cứu gì sất thì 'Bác' là nhà tư tưởng vĩ đại, là vị thánh yêu quí. Còn quyết tâm truy cứu ngọn ngành như các 'thế lực thù địt, phản động, diễn biến hòa bình' thì ổng là một tay tự sướng, chôm chỉa ất ơ, là một yêu quỉ!

Tác giả Trần Trung Đạo là trưởng thượng hậu 30-4 lớp thứ nhất, có thể do sốt ruột, song vẫn chỉ mới băn khoăn: “Phải chăng lòng yêu nước đã tới hồi mệt mỏi”? (14)

Trong công cuộc đấu tranh chống giuộc cai trị độc tài “hèn với giặc, ác với dân” khắp nơi hơn 40 năm qua, đã xác minh, khẳng định được sự kiên nhẫn, bền bỉ của lòng yêu nước truyền thống của dân tộc ta. Tấm gương "một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây" vẫn còn đó. Lòng yêu nước, HY em ví như triều sóng, lớp sau tiếp nối lớp trước, lúc cao lúc thấp, khi yếu khi mạnh, lúc ầm ầm, khi âm ỉ, cứ thế, cứ thế: miên viễn! Đảng cai trị càng “hèn với giặc, ác với dân” chừng nào sóng yêu nước càng dữ dội chừng nấy!

Tóm lại, theo HY em, Tàu cộng bá quyền xâm lược dẫu hùng mạnh, hung hãn cỡ nào cũng chỉ là cái ghẻ ngoài da, Việt cộng mới là cục bướu trong ruột, vi rút trong gan! Một con người, một đất nước có bướu và vi rút ẩn núp trong bụng mà vẫn khoẻ mạnh thì chỉ có thể là tiếu lâm đỏ. Vậy, để có 1 thân thể, một quốc gia khoẻ mạnh bình thường hầu tự tại vui sống, vươn lên thì ai cũng biết nên-cần-và-phải làm gì.

04/10/2015


_______________________________________

Chú thích:




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo